Trong một ngôi làng yên tĩnh bên sông, dưới ánh trăng mờ mờ, Linh Hồi Khứ, một cô gái trẻ với mắt tươi sáng và lông tóc rậm rả, ngồi trên bờ sông, suy nghĩ về những kỷ niệm xa lạ của mình. Linh là người sinh ra tại Kha Sia 6, một nơi nổi tiếng với những câu chuyện huyền bí và lãng mạn. Mỗi đêm, khi dòng nước chảy cứu thẳng qua đất nóng, Linh luôn nhớ về những bức tranh ấm áp của tuổi thơ và những lời hân hoan của bố mẹ.
Kha Sia 6 là một quê hương khó quên của Linh. Nơi đây có những cánh đồng sừng sững, những thung lũng huyền bí, và những con rừng tối tăm. Linh nhớ lúc bố mẹ đem cô lên những con rừng để chơi trò, khi cơn mưa rơi xuống như mưa đá, khi dòng sông chảy suối suối qua những sân bay của quê hương. Mỗi kỳ nghỉ, Linh luôn hân hạnh được đi thăm những nơi kỳ ảo này với bố mẹ.
Một lần nữa, Linh nhớ lại lần đầu tiên cô được phép ra ngoài làng để khám phá thế giới bên ngoài. Bố mẹ dành cho cô một chiếc xe đạp cũ nhưng tốt dùng, và Linh vui vẻtải xe đạp xuống con đường hấp dẫn. Đường hầm ngang qua những cây cối và rừng lao, rồi dốc xuống một thung lũng huyền bí. Linh nhớ lúc mình chạy đuổi những con mèo nhỏ trốn trong bụi cây, và khi dậy một bãi cát trắng sơ sài.
Khi Linh lớn hơn, bố mẹ dạy cô nhiều về quê hương này. Bố là người quen thuộc với những câu chuyện huyền bí của Kha Sia 6. Bố luôn kể cho Linh nghe về những thần tiên cheo đuổi con người qua rừng tối, và về những ngôi làng mờ mờ nằm giữa sông. Mẹ là người biết nhiều về các di tích cổ kính của quê hương, và luôn kể cho Linh nghe về những khối đá bí ẩn dưới lòng đất.
Một lần nữa, Linh nhớ lại lần cô được phép ra ngoài làng để khám phá một ngôi làng bí ẩn gần Kha Sia 6. Bố mẹ dẫn cô đến một khu vực bí ẩn với những cây cối cao to và rừng lao tối tăm. Dưới ánh hồng của lửa chiếu từ những ngôi làng yên tĩnh bên sông, Linh nhìn thấy một khối đá lớn ngang trong lòng đất. Bố mẹ kể rằng đây là một khối đá có lịch sử hàng trăm năm, chứa đầy bí ẩn và sức mạnh của thần tiên.
Linh hiểu rằng Kha Sia 6 không chỉ là một nơi sinh sống cho cô và bố mẹ, mà còn là nơi gắn liền với lịch sử và truyền thuyết của quê hương. Mỗi bước chân cô đi trên con đường hầm ngang qua rừng tối, mỗi tiếng cười của cô trong những cánh đồng sừng sững, đều là niềm quý báu của quê hương này.
Tuy nhiên, thời gian không thể trốn tránh. Bố mẹ già đi, và Kha Sia 6 cũng không còn như trước. Những con rừng tối tăm bị khai phá, và dòng sông chảy suối suối qua những sân bay cũ. Linh hiểu rằng cô phải gìn giữ lại những kỷ niệm ấy cho bản thân, cho quê hương này.
Một hôm khi Linh trải qua Kha Sia 6 với bố mẹ lần cuối cùng, họ dừng chân tại một ngõ cổ kính bên sông. Bố mẹ kể lại cho Linh nghe về những ngày xưa, khi ngõ này còn là một ngôi nhà của gia đình họ. Linh nhìn xuống dòng sông chảy suối suối, suy nghĩ về những bức tranh ấm áp của tuổi thơ và những lời hân hoan của bố mẹ.
Khi bước ra khỏi Kha Sia 6, Linh biết rằng cô sẽ không quên quê hương này. Mỗi khi cô ngồi trên xe bus đi xa, hoặc dọc theo con đường hầm ngang qua rừng tối, cô luôn nhớ về Kha Sia 6 và những kỷ niệm xa lạ của mình ở đó.
Kha Sia 6 là một nơi khó quên của Linh Hồi Khứ. Nơi đây có những câu chuyện huyền bí và lãng mạn, có những con rừng tối tăm và những bãi cát trắng sơ sài. Mỗi khi Linh nhớ đến quê hương này, cô luôn cảm thấy ấm áp và yên tĩnh. Kha Sia 6 là nơi gìn giữ cho niềm quý báu của Linh Hồi Khứ - niềm quý báu của quê hương này.